Đây là vài dòng mình viết khi mới bước vào con đường chụp phong cảnh, trong khi lúc đó vẫn đang chụp chân dung (chụp gái) là nhiều! Lúc mới đầu bao giờ khó khăn và dễ nản, nhưng khi có đam mê và sự cố gắng thì không hề hấn gì cả, sẽ vượt qua tất cả thôi. Funny thôi nên lời lẽ hơi tục tĩu tí nhé ˆˆ
Muốn chụp 1 bức ảnh phong cảnh ngon nghẻ tí, thường phải:
1. Đầu tư bộ body + lens ngon nghẻ tí.
2. Bộ filter xịn là không thể thiếu cho đủ các điều kiện, hoàn cảnh. Ngoài ra cần chân máy tốt chống chịu gió máy, sóng thần ập đến, tiền cho mấy thứ linh tinh này có khi còn hơn con lens xịn.
3. Chịu khó bỏ tiền, thời gian đi du lịch thật nhiều để tìm chọn những cảnh đẹp nhất và độc nhất.
4. Trước khi đến địa điểm chụp, cần xem thật nhiều ảnh của các nhiếp ảnh gia (NAG) đã từng chụp ở đây, học hỏi những góc chụp đẹp.
5. Tại địa điểm thực địa, bỏ hẳn 1 ngày chỉ để đi lòng vòng tìm địa điểm, vị trí đặt máy tốt nhất, có thể đi bộ mỏi chân để tìm vị trí ưng ý.
6. Lọ mọ dậy từ sáng sớm khi trời còn tối om săn bình minh, cũng như ngồi lỳ từ cuối giờ chiều đến tối mịt để chụp hoàng hôn. Những thời khắc cho những shot hình đẹp nhất thường diễn ra vô cùng ngắn, bỏ lỡ vài phút là phí phạm cả ngày trời săn đuổi.
VD: chụp hoàng hôn ở thành phố, thời điểm tốt nhất là lúc mặt trời sắp lặn, và các toà nhà bắt đầu đồng loạt lên đèn. Thời khắc giao thoa này diễn ra chỉ đúng vài phút mà thôi. Còn chụp cảnh biển, các NAG chuyên nghiệp cũng rất hay bắc lều chõng nằm luôn tại bãi biển đón bình minh. Dân amateur lạ nước lạ cái đêm tối gặp cướp thì chắc cũng vỡ mồm…
Thường món này đôi khi cũng do may mắn quyết định, nhiều khi tình cờ bắt được khoảnh khắc đẹp nhanh tay nhanh mắt có khi lại ra được tác phẩm để đời!
7. Và điều tối quan trọng là: Thiên thời – địa lợi – nhân hoà. Liên tục cập nhật tình hình thời tiết, mong cho trời đẹp. Gặp trời âm u bão bùng thì chỉ biết nằm khóc, trừ khi bác nào chủ tâm làm bộ ảnh mưa bão. Nhưng nên nhớ một điều “cực kỳ quan trọng” là những bức ảnh đẹp nhất rất cần những cơn bão, vì vậy hãy luôn kiên nhẫn và chờ đợi.
Chuyến đi Singapore vừa rồi gặp 4 cậu NAG người Thái Lan, cắm rễ săn bình minh từ sáng sớm, thế mà trời âm u mây đen kịt trời, cả bọn chỉ biết nhìn nhau, chán nằm ngủ đến trưa rồi về, tốn bao tiền bay sang mà chả được cái gì cầm về.
—- Nói tóm lại là cái món phong cảnh này phức tạp vờ lờ, chuyển về chụp mẫu cho lành, dễ xơi, chả phải vác tripod nặng túi, filter mấy cái tháo ra lắp vào mỏi tay, chụp xong lại phải lau lau thổi thổi. Chụp mẫu chỉ việc bảo các em ý đứng 1 chỗ, bắn liên thanh bét nhè chè đỗ đen, 100 phát kiểu gì cũng có phát đẹp mang về!