Hạ cánh ở Male
Male luôn là điểm dừng chân đầu tiên khi bạn đến Maldives. Quốc đảo này cũng thật kỳ lạ, mỗi một địa chỉ hành chính, một huyện hay xã lại nằm trên một hòn đảo nho nhỏ khác nhau, đến ngay cả sân bay quốc tế Ibrahim ở đây cũng chỉ vừa cho một hòn đảo bé tẹo, nối liền với hòn đảo nhân tạo Hulumale ở phía trên. Chuyến bay Air Asia của tôi từ Kuala Lumpur đáp xuống Male lúc 9h tối, thật tiếc là tôi không có cơ hội ngắm nhìn những hòn đảo nhỏ lúc nhúc giữa vùng biển xen lẫn đất trời xanh ngắt nơi đây, vì cả hai chiều bay của tôi đều diễn ra lúc nửa đêm, dù sao thì được ngắm những ánh đèn lấp lánh từ phía dưới cũng đỡ phần nào rồi. Cảm giác bay tối này hệt như cái cảm giác khi tôi bay khỏi Santorini, hòn đảo kỳ diệu của Hy Lạp, cũng chỉ là những vệt đèn lấp lánh như tổ ong lớn giữa biển khơi trong đêm tối…
Để làm thủ tục nhập cảnh bạn cần điền vào một form đơn giản về các thông tin hộ chiếu, nơi cư trú, giống như khi qua các nước Đông Nam Á như Thái Lan hay Singapore (tôi vẫn không hiểu sao phải điền mấy cái thông tin này, qua châu Âu không hề có vụ này nha). Lúc này thì sân bay Ibrahim Nasir lại đang mất điện mới chết chứ, vơ vội hai tờ giấy để để đủ cho hai người, vợ tôi thì soi đèn pin tôi thì hý hoáy viết lách. Khu vực nhập cảnh nhỏ lắm, có 3 cửa chính là cửa dành cho khách quốc tế, cho dân Maldivian và dành cho dân lao động ở đây. Phải mất gần 1 tiếng đồng hồ cho việc nhập cảnh vì người xếp hàng rất dài, thế mới biết nhiều người có tiền thật, (cũng có thể là do cửa nhập cảnh ở đây ít quá) nhất là dân Trung Quốc, đi đâu cũng thấy dân Trung Quốc. Nhập cảnh xong thì tôi lại phải chờ mất 30′ để lấy hành lý vì mất điện nên băng chuyền không chạy. Không ngờ thiên đường du lịch mà ấn tượng ban đầu lại nghèo nàn đến thế.
Villingili – Hòn đảo xinh đẹp không ngờ đến
Trước chuyến đi tôi không có ý niệm về thủ đô Male nhiều, một phần thì tôi chỉ coi đó là trạm dừng chân ngắn để hôm sau qua các đảo khác mà thôi. Đến cái đảo Villingili tôi đặt phòng cho đêm nay mà cũng còn không nắm được vị trí và cách đi lại ở đâu cơ mà. Người Maldivian thoạt nhìn khá bặm trợn, nhiều râu tóc và làn da đen cháy nắng, nhưng khi tiếp xúc thì họ rất hiền và cởi mở. Mỗi lần đi qua một nơi nào lạ lẫm tôi thường hay có tâm lý phòng vệ, nên ai đó nhiệt tình với mình là mình lại sinh nghi vấn ngay. Nhưng ngạc nhiên là lúc mình đang ngơ ngác thì lại có người chủ động hỏi han và chỉ đường cho mình, tất nhiên là không với mục đích gì cả, chỉ là hướng dẫn thôi. Khi đó tôi mới biết là để qua Villingili tôi phải bắt phà công cộng qua thủ đô Malé sau đó đi taxi để đến bến phà phía bên kia của đảo rồi tiếp tục bắt phà để qua Villingili.
Bạn nhớ là phải đổi Đô lẻ qua Rufiyaa trước nhé vì vé phà ở đây rẻ lắm tính ra tiền USD thì chưa đến $1, mà nếu mình đưa $1 cho họ thì hầu như họ không trả lại tiền thối đâu sẽ bất lợi cho mình đấy. Giá taxi thì cũng rẻ thôi khoảng $1 cho lượt chở giữa hai bến phà ở Male.
Phòng khách sạn ở Sea House Maldives Topdeck – Villingili nằm ngay sát với bến phà công cộng, tuy hơi nhỏ nhưng nội thất rất ổn và yên tĩnh, giá lại cạnh tranh so với mặt bằng chung nữa ($40 chưa thuế phí). Tôi thấy mình rất hợp lý khi đặt phòng ở đây vì có thể tham quan một hòn đảo xinh đẹp của Maldives trong thời gian chờ qua Resort Olhuveli, ở Male thì rất xô bồ không có gì đặc biệt lắm, trong khi một khu khác gần sân bay là đảo Hullumale thì tôi được bạn bè review rằng toàn là nhân tạo nên cũng không hài lòng lắm. Do mất sức sau một ngày bay và transit tôi cũng không có nhiều hứng thú lắm với việc khám phá nơi đây ngay, ngủ sớm để sáng hôm sau dậy sớm.
Bình minh ở Villingili khá đẹp, từ đây có thể dễ dàng nhìn thấy Male city ở phía bên kia. Tôi dậy khá sớm vì tâm trạng háo hức, dạo qua một vòng rồi cuối cùng quyết định xách đồ nghề ra làm vài tấm ảnh đón bình minh. Bãi biển ở đảo này cũng rất đẹp, yên bình và khá hoang sơ, không xô bồ như ở Male. Nước biển thì trong xanh nhìn thấy tận đáy dường như là một đặc sản ở nơi đây rồi. Tôi đi một mạch ra khi phía xa nơi có những đợt sóng mạnh xô vào những vách đá nhỏ. Sóng đánh gần bờ ở đây là của hiếm vì thường chính phủ cho xây bờ kè biển nhiều nên hầu hết bãi biển gần bờ đều lặng sóng.
Hít thở không khí trong lành sau khi tránh xa khỏi Hà Nội ô nhiễm, tôi trở lại khách sạn để ăn sáng. Phải nói là đồ ăn khá đầy đủ không kém gì buffet của khách sạn 4 sao, tôi thấy cũng đáng tiền khi ở đây, xung quay yên bình, cây cối và gió biển mát lạnh tạo nên kiểu khí hậu đặc trưng vùng Ấn Độ Dương, thật sảng khoái.
Đảo Villingili này là một hòn đảo dành cho dân bản địa nên không có nhiều khách sạn hay resort toạ lạc ở đây. Những người dân trên đảo cũng bình dị như bao người Maldivian khác, buổi sáng họ dậy khá sớm, bắt phà công cộng để qua bên thủ đô Male làm việc hoặc đi học. Phà qua lại giữa Sân bay – Male – Villingili chạy liên tục 24/24 với mật độ 10’/chuyến, dân họ đi phà như dân mình đi xe bus vậy.
Ở đây hầu như khách sạn nào cũng có các tour lặn biển hay daily tour đưa khách tham quan các resort gần đó. Thường thì khi đi du lịch Maldives mà ở resort để có giá tốt nhất thì các bạn nên chọn những resort ở gần thủ đô Male, vì khi đó chi phí transfer từ sân bay đến các resort sẽ thấp. Hoặc bạn có thể email trực tiếp cho quản lý resort xem mình có tự đi được không để nhờ dân trên đảo lân cận như Villingili chẳng hạn, họ sẽ chở bạn đến resort với giá rất thấp so với giá của resort. Các bạn có thể xem bảng giá về các tour Snorkeling, daily tour đến các resort dưới đây ở khách sạn Sea House:
Quay lại Male để cảm nhận cuộc sống phố phường chật chội ở Maldives
Đón phà công cộng để quay trở lại Male city, trở lại cái không khí tấp nập nơi đây. Trời nắng nhẹ đúng cái tiết trời mát mẻ thu đông. Cái thành phố nằm gọn trên một hòn đảo hình chữ nhật này bé tí không à, chắc nhẩm là đường chéo của cái hình chữ nhật ấy chỉ tầm 2 cây số là cùng. Đường phố được thiết kế kiểu bàn cờ như khu trung tâm ở Hà Nội vậy, dù bạn có đi đến đâu, cứ đi mãi đi mãi cũng sẽ tìm được đường trở lại thôi. Ở đây ô tô xe máy có đủ cả, nhưng lạ một cái là xe máy họ không đội mũ bảo hiểm, và ô tô thì đi bên trái đường như ở Malaysia. Để ý rằng ở những ngõ ngách nhỏ nhất những chiếc xe bốn bánh vẫn lao vào ầm ầm như đường nhà họ vậy.
Nền kinh tế Maldives sống chủ yếu nhờ du lịch và đánh bắt hải sản (chủ yếu là cá). Vậy nên hầu hết các loại hàng hoá khác họ đều phải nhập khẩu, điều này làm cho giá cả ở đây rất đắt đỏ. Các cửa hàng thì chủ yếu là siêu thị nhỏ, và các cửa hàng thuốc. Không hiểu sao thuốc ở đây bán nhiều thế. Ngoài ra nghe phong phanh đâu đó thì rác thải người dân sẽ thu lại, đẩy lên thuyền để chở ra một hòn đảo riêng để xử lý. Thảo nào đất nước toàn đảo này lại sạch sẽ đến vầy. Nhìn người dân có vẻ giản dị nhưng họ có ý thức lắm nhé, không có chuyện vứt rác bừa bãi ra đường đâu. À một chuyện nữa là đi taxi bạn cũng nên mặc cả nhé, thường thì đi giữa hai bến phà trong thành phố (đầu này đến đầu kia) chỉ mất tầm 15-20 rufiyaa thôi nhưng nếu họ thấy bạn mang hành lý nhiều họ sẽ đòi thêm đấy, dù là phần lớn taxi ở đây cũ rích nhưng họ vẫn chảnh lắm nha.
Quang cảnh phía bên ngoài sân bay Ibrahim Nasir:
Ở Male buồn lắm, ban ngày hay buổi tối thì khu vực nhộn nhịp cafe quán xá cũng chỉ là khu vực gần bến phà thôi. Còn lại thì những khu vực khác không có gì đặc biệt. Nếu có thời gian bạn có thể đi xem chợ cá, xem họ đánh bắt, ướp đá và đưa lên bán như thế nào. Hoa quả ở đây chủ yếu là đu đủ, dưa hấu (hai món đồ uống chủ đạo mà các khách sạn thường mời tôi mỗi khi tôi đến chỗ họ). Đu đủ ở đây ngon và ngọt lắm. Hồi giáo là thứ tôn giáo bắt buộc ở đây nên các đền Hồi giáo cũng nhiều, người lao động và dân trên đường phố chủ yếu là đàn ông, đàn bà có lẽ công việc chính là nội trợ và chăm sóc con cái.
Đi một buổi ở đây có lẽ cũng là quá đủ rồi, coi như là ngắm nghía một nền văn hoá khác so với mình, những căn nhà sơn đủ màu sắc và đường phố đầy cách phương tiện giao thông khác nhau nhưng tắc đường lại rất hiếm. Tôi nghĩ là nếu có ai phải dừng chân ở đây và ngủ đêm ở Male city, bạn nên chọn đảo Villingili như tôi, tuy mất công đi phà một tí nhưng không hề hối hận, đẹp và vô cùng yên bình. Với dân du lịch bụi thì họ cũng chỉ qua Male làm nơi nghỉ chân trước khi qua khám phá các đảo mang đậm tính bản địa, trải nghiệm văn hoá của đất nước con người của Maldives như Maafushi hay Guraidhoo thôi. Đặc biệt là đảo Maafushi, hòn đảo được coi là thiên đường cho dân du lịch bụi.
Ký sự 6 ngày ở thiên đường Maldives: